Được một lúc tôi ló đầu ra ngó nghiêng xuôi ngược.
Nhà nghỉ mỗi tầng chỉ có 2 phòng kề nhau, một phòng có cửa sát cầu thang, nằm ép dọc theo chiều dài của căn nhà. Phượng đứng dậy bước ra khỏi phòng, trên người vẫn phô bày trơ trẽn tất cả lồn vú mà đáng ra một bà chủ lớn luôn phải che đậy. Cả hai tranh thủ vừa ăn sáng lại vừa làm tình với nhau thêm một lần nữa ngay ở tại bàn ăn, họ như muốn níu kéo những phút giây hạnh phúc còn lại,quay clip địt nhau làm kỷ niệm những phút giây mà chắc chắn với cả hai sẽ chẳng thể nào quay trở lại.
Phượng lại khóc trong lần làm tình ấy, không phải là những giọt nước mắt chia ly đau đớn như đêm qua mà là những giọt nước mắt hạnh phúc của một người đàn bà được yêu và được chia sẻ. Thế đã ra nước chưa, nước nhiều thế này còn gì nữa.