Đương nhiên Bích nuốt hết…
Phong ôm Bích ngủ thiếp đi… Nửa khuya, Bích tỉnh dậy lẳng lặng thay đồ và ra khỏi nhà, nàng đi như một kẻ mộng du tìm về con hẻm cũ, nơi có rất nhiều rác rến và các thứ linh tinh vứt bừa bãi.
Tôi ngồi chăm chú nặn óc để giải một bài toán khó mà thầy dậy thêm đã đưa ra. Nàng tất tả vào phòng, định bày thức ăn lên bàn, rồi gọi Đạt dậy dùng trưa, thì Loan bỗng ngừng lại, vì ở ghế salon có cậu học trò của nàng, tên Lâm, bạn Đạt ngồi đó. Thế nhưng đâm vào xong gã lại để yên một chút tận hưởng rồi mới chậm rãi rút ra. Một tay của nó xuống đút ngón tay vô lồn bả, nó quậy Bà già la:
– Khải ơi,Hằng Nga sao có một ngón vậy con? Đó, ít nhất phải hai chớ! Ui tha mẹ, thánh thần ơi! Tê cái lồn hết rồi con ơi.